Trà ngon Việt Tú là để mời tri kỷ, phải không bạn lòng!

Tôi thường uống trà, mỗi khi có chuyện khó nghĩ. Nhưng chuyện khó nghĩ vẫn không mệt mỏi bằng chuyện vướng mắc khó nói ra. Chẳng là tôi đang có vướng mắc với một người bạn.

Nhớ hồi sinh viên, chúng tôi thường gặp nhau vào cuối tuần. Mỗi tuần một câu chuyện, đến một nơi để hàn huyên. Hồi ấy, chúng tôi không có nhiều tiền, nên cứ muốn tìm nơi nào đó rẻ nhất để ngồi.

Hội chúng tôi có 5 người, người bạn mà tôi chơi thân nhất là A. Chúng tôi thường đi học cùng nhau, kể cho nhau nhiều chuyện. Đến giờ vẫn gặp gỡ thường xuyên. Gần đây bạn đột nhiên lảng tránh, không nói chuyện với tôi suốt một tuần. Vốn không phải người quá sâu sắc nên tôi chịu không hiểu thái độ này là sao.

Mãi sau tôi mới biết là vì có một món quà A tặng lần trước tôi cho một người bạn chung mượn dùng. A hiểu nhầm là tôi không trân trọng món quà, đem đi cho người khác. Dù sao cũng là tôi vô ý. Nhưng hiểu ra rồi thì phần còn lại là chuyện nhỏ thôi. Trước giờ tôi chưa từng thất bại khi làm lành bằng cách này: tặng một món quà mà người kia thích. Sở thích của A thì trùng hợp giống tôi, chính là trà.

Những buổi chúng tôi hàn huyên, dù ở đâu cũng hiếm khi thiếu Trà Việt Tú. Còn ngồi uống trà được cùng nhau thì khúc mắc nào cũng có thể hóa giải. Chiều cuối tuần tôi ôm túi trà mới đến nhà A, xách theo cả bình trà xinh xắn vừa được tặng. Bạn nhận quà xong thì đưa cho tôi một chiếc bình y hệt, hóa ra cũng vừa mới mua trà ở Việt Tú. Chúng tôi đều là “fan ruột” mà!

Ngẫm lại, có bạn tâm giao thật đáng quý, trà ngon Việt Tú là để mời tri kỷ, phải không bạn lòng!