Chậm rãi bên tách trà
Tuần trước tôi có hẹn với người chị họ. Chị xinh đẹp, giỏi giang, lại là con một trong gia đình. Chị có người chồng, cũng tài năng không kém. Nhìn gia đình chị, ai ai cũng phải ngưỡng mộ đôi phần.
Chị đến, trên gương mặt luôn nở nụ cười quý phái. Nhấp chén trà Việt Tú, trầm lặng hồi lâu. Hẳn chị tôi đang có rất nhiều tâm sự khó nói. Cuối cùng, tôi mở lời:
– Chị dạo này thế nào rồi?
– Chị vẫn ổn. Công việc có đôi phần áp lực
Khi người ta nói về một điều, vấn đề chính luôn là điều khác. Tôi hiểu, chị có vướng mắc rất lớn, chưa muốn nói ra.
– Thế còn anh nhà thì sao hả chị?
Trên đôi mắt chị bỗng hiện lên một nét buồn. Cuối cùng, nhấp thêm ngụm trà nữa, chị cũng mở lời cởi mở hơn, chị kể:
Hóa ra, anh chồng thấy chị thường đi làm về muộn hơn, tất bật hơn, liền nghi ngờ chị có người mới. Anh suốt ngày tra khảo, còn thuê cả người theo dõi chị. Thấy chị nói chuyện với bất cứ người đàn ông nào, anh ta liền nổi máu ghen, về nhà mắng nhiếc vợ không thôi
Nhiều đêm tủi thân nằm khóc, chị đã nghĩ đến chuyện li hôn. Nhưng không phải cứ nói li hôn là làm được ngay. Vả lại, li hôn có phải giải pháp cuối cùng đâu. Nó chỉ là sự tránh né việc phải đối diện mà thôi.
Tôi im lặng nghe chị kể. Đến cuối cùng, chị nhấp thêm ngụm trà, và quả quyết nói:
– Lần này, chị sẽ về nói chuyện thật cởi mở với anh ấy. Nếu không, hai người cứ mãi đóng kín và hiểu lầm nhau
– Dạ, mong là hai anh chị có thể thẳng thắn và chân thành với nhau
Hãy pha một ấm trà, cùng ngồi xuống và giãi bày nỗi lòng. Có thể nói chuyện với nhau, mọi chuyện sẽ được tháo gỡ.
Cũng như trên đời này, không gì quý giá bằng sự chân thành, phải không, bạn lòng của chúng tôi.